Đêm chuyển dần về khuya, công viên rừng ngập nước Nam Trại chẳng còn đep đẽ nên thơ như ban ngày, một màu đen bao phủ bốn phía, chỉ sót lại vài ánh đèn leo lét như đom đóm, bóng đêm ngày càng đậm, càng làm người ta rợn tóc gáy.
Gừ gừ, Dư Tội rùng mình, phương bắc cuối xuân vẫn lạnh run, nhất là nơi rừng rậm thế này, địa thế cao, có thể nhìn thấy nửa thành phố Đại Nguyên, mặc áo cộc tay ở chỗ không khí ẩm thấp, từng hơi lạnh truyền tới, lạnh lẽ cùng không khí ma quái, không phải chỗ hẹn hò lý tưởng.
Bóng tối, không khí ẩm thấp cùng cái lạnh cùng với chuyện xảy ra với Mã Bằng, làm y không khỏi sinh liên tưởng vận mệnh hai người đều giống như đang rơi vào vũng bùn dù liều mạng vùng vẫy thế nào cũng không tránh khỏi vận mệnh bị nhấn chìm.
Có tiếng xào xạc, giống tiếng lá cây bị gió thổi lay động, có điều lát sau có người từ sau thân cây lướt ra, tiếp cận Dư Tội: “Cậu tới rồi.”
“Kẻ xấu sinh hảo hán, anh giỏi đấy, mang còng còn hạ được năm tên, cướp cả súng... Có biết là đặc cảnh nhận được mệnh lệnh gì không?” Trong ánh sáng yếu ớt, sương lãng đãng, Dư Tội không cả nhìn rõ người đối diện.
“Có phải là cho phép bắn chết tại chỗ?” Mã Bằng hời hợt nói.
“Lão Nhị, anh rõ thế thì dù có chết cũng đừng tìm tôi chứ?” Dư Tội trách móc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT