Lấy tiền rồi cứ thế mà đi, rất thản nhiên như chẳng có chuyện gì, Mã Thước nhíu mày, loại cảnh sát gì mà không cần biết bao tiền cũng dám nhận, chẳng một câu cáo từ, không nhìn thấy sự sợ hãi nào từ Dư Tội làm hắn không thỏa mãn, gọi với theo: “Này, tôi nói anh nghe rõ chưa đấy, cẩn thận tôi tố cáo.”
“Đừng dọa tao, chúng mày bỏ lắm tiền như thế, sao tùy tiện loại bỏ tao được, định đầu tư lỗ vốn à?” Dư Tội chẳng thèm quay đầu.
Không nói còn đỡ, nói xong chỉ muốn rút súng bắn thằng khốn nạn này một phát, Mã Thước nghiến răng ken két, cơ mà y nói đúng, không phải vạn bất đắc dĩ, họ làm sao loại bỏ Dư Tội được, lại tốn công đi tìm người khác à? Tên này không chỉ giỏi ăn tiền, mắt cực chuẩn.
Cả ngày bận rộn, kết thúc cần vài phút, Dư Tội ra ngoài, bị gió thổi qua, sống lưng lành lạnh, ướt đẫm rồi, vẫy tay gọi một cái taxi.
Lái xe đưa di động tới: “Trong nhà gọi anh.”
Dư Tội chả ngạc nhiên, không quan tâm người kia là ai, cầm điện thoại nói đơn giản: “Tôi ra rồi.”
“Xảy ra chuyện gì, camera giám sát xung quanh bị cắt đứt, chúng tôi không xâm nhập được.” Nhâm Hồng Thành hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play