Hùng Kiếm Phi cầm cái "lệnh truy nã” được in đơn giản, cơ bản không có hiệu lực, cái gọi là "bán ma túy", chính là Đỗ Lập Tài: “Cậu không thấy quá à, còn cái gì mà con bị bắt cóc vợ bị luân phiên cưỡng bức.”
“Đúng thế, anh ta bắn kẻ bán ma túy thôi mà, kẻ đó sớm muộn cũng chết, làm sao đâu chứ.” Tôn Nghệ lẩm bẩm.
Thử Tiêu sững sờ: “Đội trọng án thật đấy à, còn mù pháp luật hơn cả tôi.”
Chứ còn sao nữa, phạm pháp rõ ràng, còn giết một nghi phạm trọng đại chưa thẩm vấn xong, dù về tình có thể thông cảm, xong tội này đủ chết rồi.
Xe đi tới Trang Tử Hà hội họp cùng người khác, Dư Tội an bài nhiệm vụ rất đơn giản, đó là tới khu nguy cơ cao phát thông báo tìm người, kể chuyện treo thưởng, thuận tay bắt những kẻ không sạch sẽ về. Cả đám mỗi ngày đều ăn cơm với nhau rồi bàn bạc làm bậy, như quay về thời đi học vậy.
Mỗi điều đáng lo là tiến triển, bọn họ bị Hứa Bình Thu mắng cho không chỉ một lần.
Thương lượng thỏa đáng, ai vào việc nấy, Dư Tội lái chiếc Mercedes đi mượn tới dinh thự Đào Viên, nghĩ nhiều ngày rồi vẫn quyết định đi một chuyến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play