Người của tỉnh tới thì đã là một tiếng sau, kỳ thực chỉ là để quay chụp vài hình ảnh áp giải nghi phạm lên xe mà thôi, bộ dạng thảm hại, tuyệt vọng đó làm người xem thêm căm ghét.
Trong thời gian phỏng vấn, Hứa Bình Thu gọi Tiêu Mộng Kỳ, đội ngũ tìm kiếm toàn thân bùn đất, bằng con mắt ông ta nhìn ra tám phần là khi phát hiện chân tướng vui mừng lăn lộn trên mặt đất mà ra: “Rất xinh đẹp, người xinh đẹp, làm càng đẹp.”
“Cám ơn xử trưởng Hứa.” Tiêu Mộng Kỳ nửa ngượng ngùng nửa hưng phấn kính lễ.
“Làm sao lại đi cùng với cậu ta thế?” Hứa Bình Thu tò mò, tựa hồ thành phần trí thức như Tiêu Mộng Kỳ phải không thiện cảm với Dư Tội mới đúng. Như Sử Thanh Hoài, tuy không tới mức thành mâu thuẫn, nhưng không cách nào phối hợp với nhau được. Lãnh đạo tiếp nhận được Dư Tội không nhiều, không chỉ bởi vì y hay làm bậy, chủ yếu vì thằng nhãi đó luôn vô tình cướp quyền lãnh đạo. Một đặc điểm mà ông ta phát hiện ở Dư Tội trước khi phát hiện khá năng phá án của y là năng lực lãnh đạo, thằng nhóc đó là lãnh đạo bẩm sinh rồi, thứ đó không chịu nghe người khác đâu.
Như thế xem ra cô bé này khá đấy, ông ta phải nhìn với con mặt khác.
“Tối ngày đầu tiên sau khi vụ án xảy ra, tôi luôn nghĩ cách tìm ra nơi hung thủ có thể ẩn nấp, rồi tôi tới hiện trường định tìm linh cảm, không ngờ anh ấy cũng tới... Ở nơi đó anh ấy rất chuyên tâm, còn nhập tâm vào hung thủ mô phỏng hiện trường tới khi chạy đến điểm thứ hai, ở đó anh ấy phán đoán hung thủ xuất phát từ bản năng bỏ trốn, tôi cũng tán đồng.” Tiêu Mộng Kỳ thuật lại chi tiết.
Chợt xảy ra vấn đề, ba người chăn cừu bao vây Dư Tội không để cho y đi, Tiêu Mộng Kỳ xin lỗi vội vàng chạy tới, chỉ nghe một người nói: “Không nói nhiều, tiền đâu, tôi cứ tìm cậu mà đòi thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play