Hai thực tập sinh chưa có tư cách tham dự trò đùa này chỉ có thể che miệng cười, tổ chi viện ai cũng khác người, nhưng khác người nhất là tổ phó. Dư Tội bị trêu vậy mà lần này lại im thít, không dám cãi, đám người này mắt tinh lắm, Tiêu Mộng Kỳ phát hiện ra cái khác: “Anh đeo cái cà vạt cao cấp giá hơn 3000 đồng, có phải muốn mọi người thù hận không?”
“Hả, thật à, tôi không nhìn ra.” Thử Tiêu hét lên.
Lý Mân thì tái mặt, lo lắng hỏi: “Dư Nhi, đừng nói cậu bắt con bạc thuận tiện đút túi nhé, không được đâu, thành cảnh sát bẩn đấy.”
“Cái gì chứ, người ta tặng tôi, tôi không biết nó đắt như thế.” Dư Tội cũng kinh hãi, y nói thật, y đâu có chút khái niệm gì về đồ cao cấp, bảo y phân biệt táo tươi với táo thối còn được.
“Có người tặng cậu cà vạt đắt như thế mà không phải cảnh sát bẩn à?” Lý Mân rất không vui.
“Là bạn, bạn thuần túy... Việc gì tôi phải giải thích cho chị, đi ra đi ra.” Dư Tội có chút tức giận.
Tiêu Mộng Kỳ cười: “Tôi tin Dư Tội, nếu là người hối lộ, sẽ không tặng món quà nhỏ giá trị cao thế này đâu, càng không ai đi hối lộ lại tặng cà vạt hết, mọi người đừng nghi oan cho đồng chí của mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT