Đôi khi chuyện phi thường phải dùng thủ pháp phi thường, Tiểu Lư khai ra Lão Tao, Lão Tao khai ra Phì Ngưu một tên hay làm chân chạy cho kẻ tổ chức đánh bạc, sau đó hỏi ra một tên chuyên kéo khách là "Hoàng Kê".
Hoàng Kê không dễ tìm, loại này thường có thân phận chính thức ở xã hội, ra vào chỗ cao cấp, loại kéo khách này ít dính líu tới vụ án, cả nhóm sáng suốt bỏ manh mối tựa hồ có giá trị này.
Sau đó mò ra tên Đỗ Lỗi hành tung không rõ, đám người hoạt đồng trong vùng xám này không dễ tìm, tốn công lắm nghe ngóng được tung tích Phì Ngưu.
Phì Ngưu làm mọi người giật mình, là tên béo hơn 100 kg, mắt dâm dục, người toàn mùi khó ngửi, đang ngồi ở đầu ngõ xì xụp ăn lòng dê, đám hình cảnh không nhiều lợi kéo vào ngõ.
Thằng này hèn, vừa vung tay lên đã xin thành khẩn để được khoan hồng, té ra là vừa được đồn công an thả ra, mở xới nhỏ mà bị công an phá, hắn còn kêu oan: “Anh cảnh sát ơi, cả tịch thu lẫn tiền phạt, tôi nghèo tới chỉ còn cái áo trên người, không biết Tết sống ra sao đây.”
“Thằng buồi này trông còn đê tiện hơn cả Thử Tiêu.” Tôn Nghệ đã gia nhập vào hàng ngũ kiếm tiền, đá một phát, coi như đá Thử Tiêu vừa giàu lên đã trở mặt với anh em.
“Đúng thế đấy ạ, tôi là thằng đê tiện, nếu các anh cho ăn, tôi đi theo các anh.” Phi Ngưu mặt nịnh bợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT