Kiếm tiền với cảnh sát ở vùng ngoại ô nghèo này là khái niệm rất xa vời, Ba Dũng không quá tin Dư Tội: “Vậy không dựa vào chi đội, tiền ở đâu ra?”
Đây là người thật thà, thuộc loại chỉ biết sống tuần tự nhi tiến, suy nghĩ cứng nhắc, Dư Tội nói trực tiếp: “Tiền thì chi đội khẳng định không cấp cho chúng ta, lấy từ đâu ra thì tôi chưa nghĩ kỹ.”
Bao Thiên Nhạc lo xa hỏi: “Đội trưởng, anh sẽ không định làm một tháng sau đó phủi đít bỏ đi để mặc chúng tôi chứ?
“Cho dù tôi có đi thì cũng để anh em có một cái Tết tươm tất, không phải nói anh em, cảnh sát ngốc nhất không phải không biết phá án mà là không biến kiếm tiền. Tôi thấy làm cảnh sát quá dễ kiếm tiền, sao các anh lại khổ cực như thế.” Dư Tội nói như vàng bạc đầy đất, đưa tay ra là nhặt được vậy.
Cả đám nhìn nhau, nơi khác ra sao không biết chứ, Trang Tử Hà thì họ quá rõ, gần thành phố chả phải phúc, vì người đi hết cả rồi, nghèo tới chỉ còn nhà kính trồng rau, kiếm cái gì đều có khả năng chứ không kiếm được tiền.
“Đội trưởng, vậy phải làm sao?” Bao Thiên Nhạc hỏi kế, mong được đội trưởng xóa mù.
“Nơi nào có ăn uống chơi bời là có đất dụng võ cho cảnh sát, chỉ cần bắt một nhóm, tịch thu, phạt tiền, chẳng phải cái gì cũng có à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play