Thời gian qua Dư Tội trốn Lật Nhã Phương suốt, ai dè xuống quê rồi mà không thoát, vội định đối phó qua loa thôi, ai ngờ Lật Nhã Phương lại nói: “Được, vậy anh tới cổng đại đội đợi tôi.”
Tới tận cổng rồi sao, chủ nợ tới, mà bây giờ không chỉ nợ tiền Dư Tội tất nhiên thoái thác: “Nhưng mà tôi sắp họp rồi.”
“Nhưng tôi đã tới cổng đại đội của anh rồi.” Lật Nhã Phương thay đổi thái độ nhanh như chớp, lãnh đạm bổ sung một câu: “Nếu anh không xuống thì sau này tôi không bao giờ quấy rầy nữa.”
“Được được, tôi sẽ xuống ngay.”
Dư Tội dẫm trên cầu thang xi măng cũ kỹ, nhảy ba bước một, vừa ra cổng liền thấy chiếc xe Audi đỏ chót phóng nhanh tới, xe phanh két trước mặt y, cửa sổ từ từ hạ xuống.
Lật Nhã Phương trong bộ áo đỏ rực, hoàn toàn khác cách ăn mặc nghề nghiệp chính thống thường thấy, tươi trẻ, hoạt bát, không son phấn, khuôn mặt trái soan từ từ hiện ra tựa như cô gái nhà bên, ánh mắt sinh động làm tim Dư Tội xao xuyến xốn xang.
Một tiếng huýt sáo rất phóng túng, Lật Nhã Phương ngoắc ngón tay, Dư Tội chạy nhanh tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT