Rắc... Rắc... Rắc...
Máy móc, đơn điệu, những cành cây mọc lởm chởm liên tục rơi xuống trong tiếc kéo cắt.
Mã Thu Lâm độc thoại một mình hồi lâu không ai trả lời, ngẩng đầu lên thấy Dư Tội đang máy móc tỉa cây, hồn vía ở đâu đâu, ông cười, tiếp tục làm việc. Đây là vườn của trường câm điếc, được hai nhân vật đặc thù cắt tỉa, dần khôi phục lại vẻ chỉnh tề vừa mắt. Công việc buồn chán này đã kéo dài một tuần, Dư Tội ngày ngày tới đây, vốn Mã Thu Lâm cho rằng ý của túy ông là ở cô bé Tuệ Tuệ xinh xắn, sau vài ngày phát hiện không phải.
Chứng cứ rõ ràng, cả lúc Sở Tuệ Tiệp tới, y vẫn ngơ ngẩn nhìn về một phía, chẳng biết nghĩ gì.
“Tiểu Dư, lại cắt quá tay rồi kìa.” Mã Thu Lâm nhắc.
“Dạ.” Dư Tội sực tỉnh, nãy giờ cắt một chỗ cắt trụi luôn cả cành, cười xấu hổ, tới chỗ khác cắt.
Nhìn cái bộ dạng đó, Mã Thu Lâm nói thẳng: “Này Tiểu Dư, cậu mà không tới thì tôi làm một mình xong rồi, cậu tới giúp, tôi làm thêm tuần nữa chả xong.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT