“Được, thẳng thắn lắm, các anh không thấy là nếu xảy ra thêm chuyện thì không thích hợp à?” Tiêu Mộng Kỳ ngọt nhạt chất vấn, đứng giữa cửa điệu bộ không để cho họ đi.
“Chấy nhiều không sợ đốt, nợ nhiều chẳng cần lo.” Thử Tiêu giọng chớt nhả.
Sử Thanh Hoài nghe nãy giờ không nhịn nổi nữa, hô: “Đứng im, giờ tôi vẫn là tổ trưởng của các cậu, tôi hỏi, các cậu có còn nghe tôi chỉ huy không?”
“Chuyện công thì tất nhiên, chuyện riêng thì miễn đi.” Du Phong như quay lại là anh chàng bất mãn bất đắc chí ở đơn vị cũ, chẳng sợ cấp trên nữa, huống hồ vốn là cấp trên chả có tí uy nào.
“Chúng ta đã là một đội, vậy chuyện riêng cũng có thể trao đổi với nhau, cậu nói có đúng không Dư Tội?” Sử Thanh Hoài biết không cương được, đành xuống nước hỏi tên cầm đầu, càng lúc hắn càng nghi ngờ năng lực chỉ huy của mình.
“Chúng tôi hôm nay thẳng thắn đối diện, đàm phán thay Lão Tào, ả bạn gái bất lương đó chuẩn bị nuốt tận xương tủy tâm huyết, ăn thịt không nhả xương mấy năm của Lão Tào. Con mẹ nó, tôi còn không trôi được.” Không biết chuyện gì xảy ra, Thử Tiêu vốn đứng ngoài cuộc lại tức giận nói thay.
“Chính ủy Sử, tôi biết anh quan tâm tới mọi người, muốn tốt cho mọi người, nhưng Lão Tào mất công tác, mất tài sản, sau này còn thẳng lưng lên được à?” Du Phong chất vấn ngược lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play