Cùng lúc ấy ở nhà Lý Mân nghe thấy Dư Tội nói cái gì mà cướp với hiếp, vỗ bàn quát: “Dư Tội, cậu làm gì thế hả?”
“Không có gì, dọa một cô bé thôi.” Dư Tội cười gian nhìn cô bé ì ạch kéo cái va ly to rời biệt thự, nghe thấy bên kia giọng Tiêu Mộng Kỳ "a lô” một cái nói ngay: “Phương hướng không đúng, mọi người nhầm rồi, tôi cảm giác không phải Ôn Lan đâu.”
“Cảm giác? Cậu để tình cảm chi phối à, có chứng cứ không?” Sử Thanh Hoài bắt bẻ.
“Anh muốn nghĩ sao thì nghĩ, nhưng phương hướng là sai. “Dư Tội toàn thân là vảy ngược, cả Hứa Bình Thu chẳng vuốt xuôi được huống hồ là Sử Thanh Hoài, nếu tranh cãi thì chẳng ai cãi lại nổi cái đầu cứng hơn đá đó, dù là y có sai lè ra.
Tiêu Mộng Kỳ nói vào: “Hiện giờ cô ta ở đâu, sao anh lại ở chỗ cô ta?”
“Tôi tới đây tìm chứng cứ, cô ấy có ý đồ trước rồi, ngay cả giúp việc cũng đã cho nghỉ, không để lại cái gì cả, không biết ở đâu.”
“Vậy anh còn ở ngoài làm gì? Mau về đội.” Tiêu Mộng Kỳ giở giọng lãnh đạo ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play