“Vâng...” Vi Phương Viên rối rít ngồi xuống, nhưng ngồi rồi lòng càng hoảng làm Lưu Ngọc Minh bực mình thúc giục mấy lần, hắn ngập ngừng nói: “Nhưng, không có tiền.”
“Nói láo, làm sao có thể không có tiền, không có tiền thì tôi lấy mạng anh.”
“Thực sự không có mà, vừa mới chuyển đi rồi.”
“Ai chuyển?”
“Tôi.”
Có người trả lời, giọng nói đó như dòng điện chạy xuyên qua người Lưu Ngọc Minh, hắn phản ứng ngay tích tắc xong cũng muộn rồi. Sáu người mặc trang phục công sở đứng dậy, liên tiếp tiếng đùng đùng đùng phát ra, nối liền không dứt, không phải tiếng súng, nhưng càng uy lực hơn súng chớp mắt đám lưu manh mắt cay xè miệng ho khù khụ bị bao vây bởi khỏi trắng.
Súng bắn khói, dùng để dập lửa, mỗi viên đạn bao phủ phạm vi 4 m2, mười mấy viên đạn bắn ra, chớp mắt đánh tan sức chiến đấu của bọn lưu manh, kẻ nào kẻ nấy ho khù khụ, như là chuột bị hun khói chạy ra khỏi hang, phun phì phì toàn bột, đắng không nói được ra lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT