Hai người kia nhìn Dư Tội nằm xuống ghế sô pha ngủ luôn, đi ra ngoài đóng cửa lại, Ngô Dũng chỉ đằng sau: “Thằng nhãi này đúng là không biết sống chết.”
Lưu Thông cười nhạt: “Cứ để y vui vẻ đi, chẳng được bao lâu nữa, hắc hắc, không phải lúc nào cũng ngu lâu hưởng thái bình đâu.”
Đi tới phòng tài vụ, vừa gõ cửa một cái, Trương Viễn Chinh đi ra mời vào, bên trong có hai người nữa, hắn nhỏ giọng nói: “Theo chỉ thị của giám đốc Viên, tôi đã phái đi bốn người, còn lại hai người đều đã đi theo hơn năm năm.”
“Tốt.” Ngô Dũng Lai gật gù, người do Viên Trung Kỷ chọn thường tương đối đáng tin, không cần nghi ngờ: “Gửi toàn bộ tiền vào tài khoản này, toàn bộ ổ cứng tháo ra đưa tôi... Tối này mọi người rời đi, sẽ có an bài khác.”
Môi Trương Viễn Chinh run lên một chút, chuyện lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra, phải rút rồi, nhưng hắn không dám làm trái: “Tiền ở các tài khoản khác nhau, chuyển xong mới có thể tháo ổ cứng.”
“Vậy còn không mau làm đi.” Lưu Thông không chút khách khí.
“Vâng.” Trương Viễn Chinh vội gọi hai người kia giúp sức, hai người đó cũng nhận ra bầu không khí bất thường, có chút khẩn trương, đột nhiên mở mắt kinh hoàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play