“Xử hắn đi.” Lam Trạm Nhất nói một câu xoay người đi, khẽ thở dài tiếc nuối.
Lưu Ngọc Minh vẫy tay, thế nhưng mấy tên vệ sĩ vây quanh Dư Tội, kéo y dậy, cắt đứt dây trói trên người, rồi có tên đẩy y một phát: “Làm đi, ném hắn xuống biển.”
“Hả?” Dư Tội không ngờ cái mồm thối của Quách Thiếu Hoa lại thành sự thật, bảo y giết người, lại còn là giết một cảnh sát à.
“Hả cái gì mà hả, hoặc là cậu ném hắn xuống, hoặc là chúng tôi ném cậu xuống.” Ngô Dũng không cho Dư Tội thời gian chần chừ, thúc giục: “Mau lên.”
“Anh Ngô, dù gì hắn cũng là huynh đệ của chúng ta, chuyện này làm sao tôi ra tay được.” Dư Tội chửi om sòm, làm chuyện này rồi thì làm sao còn về được nữa, cho dù là giấu giếm được tất cả mọi người thì cũng không giấu được lương tâm.
“Con mẹ nó, mày thừa lời làm gì, mau lên đi, mày là huynh đệ với cảnh sát à?” Một tên vệ sĩ đá mông Dư Tội một cái, khiến y loạng choạng ngã về phía Quách Thiếu Hoa.
Dư Tội lồm cồm bò dậy, dưới cọn đèn buồm tù mù, xung quanh y toàn máu, Quách Thiếu Hoa tựa hồ môi vẫn đang mấp máy, giọng rất nhỏ, nhưng Dư Tội hết sức quen thuộc với nó chỉ nghe một cái là nhận ra ngay, hắn đang hát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT