“Chị không có tinh thần quên mình vì sự nghiệp gì cả... Nào anh Tào, chụp ngực Thử Tiêu, Du Phong giúp một tay.”
Dư Tội chỉ huy hai người kia kéo Thử Tiêu dậy, cởi áo ngoài, úi dời, mắt sáng lên, thật phì nhiêu, nếu không nhìn vị trí khác chỉ nhìn ngực thì đúng là không tệ, trắng kìa, mịn kìa đúng là huấn luyện thất bại. Lão Tào chạy vào phòng tắm, lấy khăn tắm ra quấn quanh ngực một vòng, Thử Tiêu cuống lên: “Này, này, các người đói khát tới mức dùng tôi phát tiết à?”
Tách một tấm, Dư Tội mắt tỏa sáng: “Móa, như ẩn như hiện, đúng là hung khí nhân gian.”
Lý Mân nhìn một cái cười không khép miệng lại được, kết nối điện thoại với laptop, thêm vài hiệu ứng hình ảnh, gửi đi.
“Nếu nghi phạm bị ngực Thử Tiêu câu được thì bi thương.” Du Phong cười sắp mỏi quai hàm.
Lý Mân la lên: “Hỏng rồi, hỏng rồi, hắn mê ngực của Thử Tiêu rồi, nhất định muốn chat video.”
Thế này thì hết cách rồi, Dư Tội giục: “Mau mau, gọi Tiêu Mộng Kỳ tới đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play