“Dư Nhi, nói với cậu chuyện này, hôm qua nghe cô nàng Mộng Kỳ kia nói, chuyện của chúng ta do Lão Hứa dọa Lật Nhã Phương, nếu chứng minh được là gây án ở chỗ đó, quyền chủ động của chúng ta sẽ rất lớn, nhưng nếu không phải thì chuyện này chưa xong đâu, tệ nhất là phải bồi thường xe hư tổn.” Thử Tiêu vẫn chưa yên tâm hẳn, mặc dù khă năng là cực cao, nhưng không tóm được hung thủ, không chứng minh được thì dù nể mặt Hứa Bình Thu đến mấy thì cũng phải bồi thường.
“Dù thế nào chúng ta cũng nên bồi thường cho họ, xong muốn tống tiền chúng ta đừng có hòng.” Dư Tội thuận miệng nói, mắt vẫn nhìn chằm chằm bồn cầu không nhúc nhích.
“Tiền của mọi người cho vay thì sao đây, có nên trả lại không?” Thử Tiêu hỏi mà chẳng thấy đáp, bực mình quát: “Này này, tôi hỏi mà cậu lờ đi thế à?”
“Tôi thấy khả năng là chúng ta phạm sai lầm rồi.” Dư Tội trả lời một câu chả lên quan.
“Sai lầm gì?”
Dư Tội hít một hơi: “Đây không phải là nơi hắn ở.”
“Không thể nào, camera giám sát ghi hình hắn trở về mà.” Thử Tiêu lắc đầu, cho rằng lần này Dư Tội suy nghĩ quá hoang đường: “Cậu đừng có suốt ngày sinh ra mấy cái suy nghĩ kỳ quái được không? Bất kể là ở nơi nào, gây án xong bỏ đi, chắc chắn là xử lý sạch sẽ, sao để lại manh mối gì được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play