“Tiểu Tiêu, với ánh mắt của chuyên gia tâm lý như cô lại nhìn trúng chàng trai đó, thấy cậu ta có chỗ hơn người sao?” Hứa Bình Thu giống như chẳng có chuyện gì, bình thản hỏi, ông ta có chút tò mò thông thường người bằng cấp học vấn cao sẽ không ưa hai chàng trai đó mới đúng, Sử Thanh Hoài là ví dụ, nói thật Sử Thanh Hoài hành động cảm tính, làm ông ta rất thất vọng.
“Vâng, cậu ấy có kiến giải độc đáo cùng sự thấu hiểu về tội phạm mà rất hiếm người có được.” Tiêu Mộng Kỳ thừa nhận, tranh thủ cơ hội nói: “Nếu khai trừ rất đáng tiếc, người như thế không dễ tìm, đội ngũ chúng ta không thiếu người tài, chỉ là bị chính tập thể làm xơ cứng máy móc, không có lệnh không biết làm gì... Xử trưởng Hứa, chuyện này còn vãn hồi được chứ, cho dù ra tòa thì cũng bắt đầu từ hòa giải.”
Thực ra Tiêu Mộng Kỳ có câu chưa nói, người ra lệnh lại là tầng lãnh đạo không có hoặc rời xa chuyên môn, cho nên kết quả không nói cũng biết.
“Để cậu ta bồi thường vài chục vạn, không bằng đuổi đi cho rồi.” Hứa Bình Thu nói một câu không rõ ý tứ thế nào.
Sử Thanh Hoài vẫn còn để bụng câu nói của lãnh đạo hôm qua, cẩn thận hỏi: “Xử trưởng Hứa, có lẽ tôi đã hơi cứng nhắc, khi tuyên bố mệnh lệnh đáng lẽ nên trì hoãn một chút, nói không chừng có cơ xoay chuyển... Tổng đội trưởng Dương đã nhờ tôi gọi người về, tôi gọi điện cho họ... Họ nói...”
“Nói thẳng đi, hai người đó làm gì nói được câu nào tử tế chứ,” Hứa Bình Thu phất tay tỏ vẻ không để ý.
“Họ chỉ nói, lão tử không làm nữa rồi cúp máy. “Sử Thanh Hoài rụt rè nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT