“Mẹ tôi ơi, đây là biện pháp ai nghĩ ra thế, không phải là tìm người mà là hại người thì có.” Lý Mân thở ngắn than dài đấm lưng, hôm qua ngủ có ba tiếng, dùng nhân lực nơi này và đơn vị cũ, tổng cộng 50 kỹ thuật viên, không ăn không ngủ làm việc 10 tiếng mà vẫn ngụp lặn trong biển người.
“Biện pháp gì thế Chị Béo?” Thử Tiêu ăn rất nhiệt tình, quan tâm một câu.
“Úi, cậu ngủ thoải mái quá nhỉ.” Lý Mân ghen tị kể với Thử Tiêu nội dung phân tích hôm qua, tra các khách sạn, chung cư cao cấp ở Đại Nguyên, cùng sân bay ga tàu ở Đại Đồng, tra bằng tên thì dễ lắm, nhưng lại chỉ có hai khuôn mặt phục hồi, sơ sơ có tới nghìn người.
“Em biết là chủ ý xấu của ai đấy.” Thử Tiêu nhỏ giọng nói.
Hắn vừa nói tới đó Dư Tội khẽ ho một cái, Thử Tiêu chuyển giọng: “Là mỹ nữ kia phải không?”
Đúng là thế, xong Lý Mân không còn quá ác cảm với Tiêu Mộng Kỳ nữa, vừa ăn vừa nói: “Cô ấy cũng vất vả lắm, tối qua thức cùng chúng tôi cả đêm, chợp mắt trên ghế một chút. Này, các cậu ngủ ở đâu?”
“Có phòng nghỉ ngơi mà, họ cũng phân phối cho chị đấy thôi.” Dư Tội nói thế chứ cũng hiểu, bị ma nhập rồi, ngủ không nổi: “Lão Tào, anh thấy thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play