Tiêu ca lúc này đang ngầm quan sát, hai người này như chó với mèo, xong thi thoảng lại nói với nhau vài câu thâm thúy, rồi tựa hồ phát sinh đồng cảm với nhau vậy, ánh mắt nhìn nhau rất “ám muội”, làm hắn ghen tị muốn phát cuồng.
Đảo đôi mắt bé như hạt đỗ liếc nhìn nữ lãnh đạo chuyên tâm lái xe, cô gái này thuộc loại vừa xinh đẹp lại có thể nhìn lâu, tuy khác biệt khí chất, nhưng so với An mỹ nữ đúng là một chín một mười chẳng thua kém, lại còn cực kỳ biết ăn mặc nữa chứ. Vì tư thế ngồi, mép váy cuốn lên một đoạn, khoe ra cặp đùi săn chắc, làn da trắng hồng khoe sắc màu khỏe khoắn. khiến người ta không nỡ di chuyển ánh mắt ra chỗ khác, thật là đẹp, nhưng đẹp nhất không phải là da thịt lộ ra ngoài mà là cái mũi hếch kia, môi trên hơi vểnh lên kia, hồng hồng, ươn ướt, tựa hồ khiêu khích người ta, chỉ cần được hôn một cái thôi cũng thỏa mãn lắm rồi...
“Nghiêm Đức Tiêu.” Tiêu Mộng Kỳ đột ngột quát một tiếng uy nghiêm, không có dấu hiệu báo trước.
“Á …” Thử Tiêu run người, rụt ngón tay ra khỏi miệng.
“Không xem vụ án, nhìn tôi làm gì?” Tiêu Mộng Kỳ mắt sắc như dao quét sang.
“Tôi xem rồi.” Thử Tiêu sợ bị lãnh đạo hỏi vặn, đề phòng nói trước: “Nhưng loại vụ án này tôi chưa bao giờ tiếp xúc, trước kia tôi quản trị an, tra giấy tờ, chỉ một lần gặp án mạng, do người trung gian ăn bớt 100 của công nhân nên bị đâm chết, mất hai tiếng đã tìm ra.”
Tiêu Mộng Kỳ không kiếm được cớ gì đành bỏ qua, bỏ lại cái lườm cảnh cáo, kỳ thực nếu hắn không vừa mút ngón tay chảy dãi nhìn cô phát tởm như thế, cô chẳng thèm để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT