“Đúng là vụ án giả à?” Sử Thanh Hoài trong văn phòng nghe Tiêu Mộng Kỳ giải thích mà đờ người, lúc nãy hắn không phát hiện chút nào hết.
“Bắt cóc là thật, nhưng mà điều tra, phá án sau đó đều là căn cứ vào tiến triển của vụ án mà lắp ghép vào, tài liệu đã đem giảng nhiều lần rồi... Bài học này đơn giản kiểm tra tư duy của cảnh sát khi đối phó với nguy cơ, nói đơn giản là lựa chọn phương thức và phương hướng chính xác là được. “Tiêu Mộng Kỳ có chút không phục, chưa ai nói đây là giả, đoạn trong biệt thự đúng là ghi hình giả, xong còn lại đều là thật hết, với lại chuyện này giống đề bài khi thi ấy, đề ra anh giải đi, lại bới móc nó không thực tế nên không làm bài à, người ra đề dùng để kiểm tra kiến thức tổng quát đâu phải đem ứng dụng.
“Vậy kết quả không phải là bị cậu ta bất hạnh đoán trúng chứ.” Khoa trưởng Sử ở mặt này không khác gì ba tên đội viên nam kia, Dư Tội chọc giận mỹ nữ rồi, hắn cũng thấy chướng mắt.
“Không phải bất hạnh, đáng lẽ chúng tôi không nên chọn biệt thự độc lập, quá gây chú ý, lúc đó vì không muốn ảnh hưởng tới người khác, hóa ra thành thất sách.” Tiêu Mộng Kỳ thở dài.
Chủ nhiệm Từ mỉm cười: “Tiểu Tiêu, đánh giá họ thế nào?”
“Tố chất của họ cơ bản đều tốt, suy nghĩ chu toàn, trong đó Nghiêm Đức Tiêu là bất ngờ lớn nhất, nghĩ tới bố trí cơ động, đó là kết hợp giữa tư duy ứng phó nhanh nhạy cùng kiến thức thực tế... Tôi đã dùng nhiều manh mối đáng nghi đánh lạc hướng xong không cản trở họ lựa chọn phương hướng chính xác.” Tiêu Mộng Kỳ đánh giá rất tích cực, yếu tố quan trọng trong xử lý nguy cơ là phải biết hi sinh, phải biết lựa chọn, vì thời gian sẽ không đủ.
“Dư Tội thì sao?” Sử Thanh Hoài hỏi vội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT