“Tôi xem tài liệu của cậu, bọn họ khác biệt quá lớn không dễ dung hợp, Lý Mân thì hai bằng đại học, Tào Á Kiệt tốt nghiệp trường công nghệ, Du Phong chuyên tài vụ, hai người còn lại từ trường cảnh sát ra, tương đương năm loại người khác nhau.” Chủ nhiệm Từ chép miệng chỉ ra thêm vấn đề cho Sử Thanh Hoài, khác biệt bày rõ ra đó sẽ dẫn tới khác biệt sâu xa hơn.
“Còn một nhân vật kỳ quái nữa, năm ngoài từng lên diễn đàn hình sự tỉnh, công thần vụ án trộm trâu, ở huyện Cổ Trại dẫn đội bắt nghi phạm bỏ trốn mười tám năm, chưa kể trước đó ở đội chống trộm cắp...” Tiêu Mộng Kỳ nói khéo léo, đó là sự kiện rất mẫn cảm dính líu tới nhiều người.
Sử Thanh Hoài che giấu: “Chuyện đó không cần nhắc tới, ai cũng biết.”
“Tôi không nói cái đó mà là tra trước đó thì lý lịch cậu ta trống không, quyền hạn của tôi không đủ.”
“Chuyện này tôi thực sự không rõ, chẳng lẽ có chuyện không thể cho ai biết?” Sử Thanh Hoài lấy làm lạ.
“Anh quá sơ suất rồi.” Tiêu Mộng Kỳ trách: “Cậu ta là một đặc vụ, cho nên lý lịch đã bị phong tỏa, đặc vụ là gì còn cần tôi nói sao, là tinh anh trăm người chọn một, tôi không hứng thú tìm hiểu bí mật của người ta. Ý tôi nói, trong đội đã có một tinh anh như thế, nếu dùng cậu ấy làm trọng tâm, gây dựng đội ngũ xung quanh, sẽ nhanh chóng thu được hiệu quả. Muốn gây dựng một đội ngũ, anh cần tìm linh hồn cho nó trước.”
“Ha ha ha, được, vậy hôm nào đó tôi giới thiệu vị tinh anh này cho mọi người nhé.” Sử Thanh Hoài cười lớn rõ ràng cho rằng Tiêu Mộng Kỳ lý tưởng hóa rồi, không biết hai vị lãnh đạo này gặp người thật thì còn coi đó là tinh anh không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT