Mã Thu Lâm tiếp tục cạo tường, bức tường dài 70 mét quét vôi vàng, bây giờ đã thành thứ màu loang lổ lẫn lộn vàng trắng và vệt đen, kỳ thực nếu nhìn xa xa một chút giống như bức tường cũ lâu ngày ố bẩn với rêu, trông không đến nỗi nào, đó là công lao của ông, cảm giác tự hào hơn năm xưa phá án thành công.
Nhìn Dư Tội cạo tường mà cứ như có thù hận gì với nó, rất lâu mới nói: “Tâm thái này của cậu là không đúng, cái gì tới rồi sẽ tới, trốn không được, ai nên đi rồi sẽ đi, giữ chẳng ích gì... Cứ thản nhiên mà đối diện với tất cả, đừng quá gượng ép đi làm việc gì, như thế sẽ dễ bị thất vọng... Giống như cậu, trước kia thẳng tính, cho nên xấu cũng đáng yêu, bây giờ muốn làm đồng chí tốt, cho nên...”
Dư Tội đợi mãi mà không thấy nói tiếp: “Cho nên sao hả bác?”
“Cho nên nhìn giả lắm, chướng mắt là đúng, kẻ xấu thì đóng giả người tốt làm chó gì.” Mã Thu Lâm mắng thẳng vào mặt.
“Ha ha ha, được, vậy thì sau này cháu thẳng thắn một chút, gọi bác là Lão Mã, chúng ta xưng hô như anh em nhé... Á, á, bác làm cái gì thế? Á đau, cái đó bẩn bác ơi …” Dư Tội giơ tay đỡ hai xẻng của ông già, quên mất rồi, lão già này cũng là kẻ xấu, năm xưa thông đồng với cả tội phạm vu cáo người ta vào tù mà, chỉ là giờ ông ta đóng vai người tốt quá thuần thục, ăn đứt mình.
Hai người vừa cười nói, vừa làm việc ở ngay đường phố cứ như chỗ không người, chẳng hề biết có đôi mắt lặng lẽ quan sát họ.
An Gia Lộ cũng truy đuổi theo Dư Tội tới chỗ này, nhưng phát hiện ra chân tướng làm cô rớt mắt kính, Dư Tội trông cứ như công nhân vệ sinh môi trường, hì hụi làm việc với ông già.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play