Viên Lượng và Dư Tội cùng đường tới mức đưa ra cả suy đoán hoang đường thì đột nhiên có tiếng gọi cắt ngang: “Đồn trưởng, đồn trưởng... Phong thiếu gia mời trưa nay cùng ăn cơm, có đi không?”
“Cút xéo.” Dư Tội nghe thấy giọng Lý Ngốc oang oang từ ngoài truyền vào thì không khách khí gì.
Cơ mà quen rồi, chửi cũng không tác dụng, lát sau cái đầu ngốc nghếch của Lý Ngốc thò vào: “Đồn trưởng, đội trưởng Viên, cha của Phong thiếu gia mới tới nhà ông ấy ăn cơm, đi không?”
“Bảo xéo... À không, lại đây...“Dư Tội đang không chỗ phát tiết, gọi Lý Ngốc tới gần chỉ mặt mắng: “Suốt ngày chỉ biết ăn ăn với ăn, làm việc chẳng được tích sự gì, lửa cháy ngang mày rồi mà còn ăn ăn cái gì?”
Lý Ngốc bị bắn nước bọt vào mặt, oan ức lắm: “Tôi không chỉ biết ăn, còn ngồi theo dõi mấy ngày.”
“Theo dõi cái buồi gì mà mấy ngày liền không thấy một ai?” Dư Tội vung tay dọa tát.
“Cơ mà không ai tới, làm sao đổ cho tôi được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT