Uyển Hương San quay đầu nhìn cũng sững sờ, ngoài cửa hai màu xanh đỏ loang loáng cả một góc phố, cô cuống cuồng thu tiền lại, không biết giấu vào đâu: “Có lẽ không phải bắt anh đâu, chồng à, anh đừng như thế, tỉnh lại đi.”
“Không phải cũng không thể, nếu không đâu ra nhiều tiền như thế, người cho em tiền là cảnh sát đấy... Vợ ơi, em hại chết chồng rồi.” Lưu Kế Tổ nói như người mất hồn, trong tích tắc, đầu óc hắn vô cùng sáng suốt.
“Không, không thể nào, sao lại như thế...“Uyển Hương San vừa quay người một cái, tức thì chết lặng, môi run bần bật: “Chồng ơi, làm sao đây?”
Chớp mắt bí mật che giấu 18 năm không che giấu được nữa, Lưu Kế Tổ thấy nhẹ bẫng người, cảm tưởng được giải thoát, hiền hòa vuốt ve mái tóc dài của vợ, không oán trách gì, cô vợ xinh đẹp như thế theo hắn bao năm mà chẳng hưởng phúc được một ngày là hắn có lỗi.
Rầm rập tiếng bước chân truyền tới, thời gian chờ đợi không lâu, cửa bị đá ra, cảnh sát bao vây khắp nơi, biết vấn đề ở đâu, nhưng đã muộn rồi, Lưu Kế Tổ ôm vợ khóc thút thít, căm hận nói: “Các người giỏi lắm, tính kế với vợ tôi.”
“Đừng đổ lỗi cho người khác, nếu anh không che giấu hại khổ bao người thì đã không có ngày hôm nay rồi, mời.” Một hình cảnh cao gầy đen xì đưa tay, chính là Viên Lượng.
“Kế Tổ.” Uyển Hương San nhào tới ôm lấy chồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT