Trương Tố Văn và Mạnh Khánh Siêu có sẵn hơi men thấy bạn bị đánh thì xách chai bia xông tới, thế nhưng nửa đường giật mình lùi lại, vì họ nhận ra tên địa đầu xà có tiếng ở huyện. Tên đó Trần Kiến Đình, mở rạp chiếu phim trước học viện điện ảnh, thời đại đó phim chiếu đều là loại phim mô tả XHĐ Hong Kong như Người Trong Giang Hồ, loại phim cũng khuyến khích bọn trẻ con có tiềm chất học theo, nên không có vài chiêu phòng thân là không làm ăn được.
Trần Kiến Đình cũng là danh nhân rồi, ở trường học ai đánh nhau không lại người ta, thường lẩy rượu lấy thuốc mời vị đại ca này ra mặt, lần nào cũng dọa được đối phương, truyền thuyết của người ta từ đó mà ra.
Nói thì chậm chứ thực chất thì nhanh, mấy thiếu niên gặp phải Trần lão đại bị đấm đá túi bụi, chắc hắn giận lắm vì bị khiêu chiến quyền uy, Trương Tố Văn bị đá văng chai bia, sưng nửa bên mặt, Mạnh Khánh Siêu càng thảm hơn, bị đấm sụp mũi, không ngừng cầu xin, Vũ Tiểu Lỗi chậm mất một bước, khi xông tới bị Trần Kiến Đình túm tóc tát bôm bốp mười mấy cái, đá lăn lông lốc.
“Vương bát đản, không nghe ngóng xem lão tử là ai... Còn nhìn thấy chúng mày lần nữa, đánh gãy chân chó của chúng mày.”
Trần Kiến Đình tiêu sái phủi tay áo, đi về phía cô gái ăn mặc mát mẻ kia, vừa đi khiêu vũ gạ gẫm được, không ngờ bị đám nhãi làm mất hứng, hắn ra tay giáo huấn thứ không có mắt đó như mọi khi, vào thời đại đó, bạo lực luôn được các cô gái sùng bái.
Có điều hắn không để ý, Vũ Tiểu Lỗi bị tát chảy máu mồm hai mắt đỏ như hòn than nhìn hắn, đó cũng là tên ở trường không thua ai, còn là con cục trưởng, sao chịu nổi sỉ nhục này? Hắn biết không đánh lại đối phương, nhưng mà xung quanh mấy chục người cười nói chế giễu, không còn lỗ nào mà chui. Nghe những tiếng xì xào, nhìn Trần Kiến Đình ngông nghênh bỏ đi, tích tắc không áp chế được lửa giận, cầm ngay con dao ở quán thịt dê, như dã thú nổi điên, gầm gừ đuổi theo.
Cô gái kia phát hiện hô lên, Trần Kiến Đình tỉnh ngộ hơi muộn, xoay người lại thì Vũ Tiểu Lỗi mồm máu me xông tới, hắn vội ngăn cản, không ngờ đối phương giận mất khôn rồi, cầm dao đâm bừa. Trần Kiến Đình tay trúng thương nổi giận bóp cổ Vu Tiểu Lỗi, xong thấy ngực đau nhói, té ra dao đâm lún ngực, chỉ nghe Vu Tiểu Lỗi mặt hung tợn, gằn giọng: “Mày đã nghe ngóng tao là ai chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play