Biết cái gì? Thì đương nhiên là không phải đang lắng nghe, xong nghe giọng điệu An Gia Lộ hình như có ám chỉ khác thì phải, Dư Tội dè dặt thăm dò: “Bạn bảo mình nên nói gì đây?”
“Tốn công sức như thế tổ chức dã ngoại, còn mượn tay Dật Phong vòng vèo qua Yến Tử... Không phải chỉ vì muốn mời mình một bữa cơm thôi chứ? “An Gia Lộ trí tuệ vạch trần Dư Tội lòng dạ bất chính.
Á, hiểu lầm rồi, cơ mà sự hiểu lầm này, Dư Tội sẵn sàng tiếp nhận: “Thì tăng cường tình cảm, thu hẹp khoảng cách, đó không phải dụng ý của cùng ăn uống à, lâu như vậy rồi không liên hệ với nhau.”
“Là cậu không liên hệ thì có, ai đó biết làm sai nên lòng bất an.”
“Bạn nói ai thế?”
“Chỉ người nào đó ôm Lý Dật Phong thổ lộ.” An Gia Lộ mím môi quay sang bên nén cười, hôm đó Dư Tội biểu lộ tình cảm với cô, nhưng lại cứ ôm Lý Dật Phong không buông.
“Đó là say rượu lỡ lời.” Dư Tội mất mặt lớn, nếu không phải Trương Mãnh rời chức thì giờ y làm trò cười cho đám bạn học rồi, nhưng mà y thề với trời, hôm đó có lẽ do bị Giải Băng khiêu khích, trong đầu ấp ủ ý nghĩ bất chính nào đó, nên chắc say rượu không kiểm soát được mà nói ra, chứ hồi đi học, y không để ý tới An Gia Lộ nhiều, với y khi đó thì con gái chỉ là đám tốn tiền phiền phức thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT