Thằng nhãi này trước kia đừng nói cãi lại mình, ông trừng mắt là trốn biệt tăm rồi, sau khi đi theo đồn trưởng, lá gan mỗi lúc một lớn, đồn trưởng bảo sao nghe vậy, lời ông ta thì cãi nhem nhẻm. Vương Tấn nhắm mắt lại, gặp phải đồn trưởng như thế có thể làm gì, bây giờ mà bình bầu dân chủ, e là vị đồn trưởng bán gạo ấy có số phiếu ăn đứt ông ta mấy chục năm gian khổ vì quê hương.
Nghĩ đã thấy cay đắng.
“Chú, chúng ta không tham ô của công, càng không tổ chức XHĐ, không lừa đảo của dân, có vấn đề gì chứ? Mang tới nhiều ưu đãi thực tế như vậy cho dân, ai dám nói chúng ta không phải vì dân phục vụ? Phục vụ thì thu phí là hiển nhiên, chúng ta phá án còn cần kinh phí cơ mà.” Lý Dật Phong thấy mình ngày càng chẳng phải sợ gì chỉ đạo viên, đúng rồi, vì hắn có trộm gà bắt chó đâu mà sợ.
Vương Tấn nhìn Lý Dật Phong nói hùng hồn, e người khác trong đồn cũng nghĩ thế, xem chừng một mình không vãn hồi được nữa: “Được, coi như cháu nói đúng đi, vậy cháu định cứ buôn gạo mãi ở quê vậy à? Định thành lái buôn à?”
Lý Dật Phong ngẩn người, tương lai thế nào hắn chưa nghĩ tới.
Vương Tấn nhìn thấy điểm yếu rồi, rút trong túi ra một văn kiện nhăn nhúm, vuốt phẳng đưa Lý Dật Phong, đó là công văn của cục công an huyện, động viên tham gia phá án đại hội chiến, không hiểu, chuyện công tác hắn không hiểu nhiều năm rồi.
“Xem dòng cuối, giai đoạn ba hoạt động, tập trung giải quyết án cũ, án treo, án mạng, từ tỉnh tới các thành phố, đều treo thưởng, lần này treo thưởng đối nội, không cần biết là dân cảnh hay hình cảnh, thậm chí là cảnh sát giao thông, chỉ cần có thể phá án, cảnh sát viên nâng lên đội trưởng, khoa viên lên khoa trưởng, chức vị lên một bậc, đây chính là cơ hội tốt.”Ánh mắt Vương Tấn đầy kỳ vọng và thâm ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play