Dư Tội vác sọt gõ cửa nhà dì Hạ, thời gian này đoán chừng là dì Hạ vẫn còn ở hiệu, con gái dì Hạ ra mở cửa, trưa rồi mà nha đầu này vẫn ngủ nướng, mắt lim dim đầu bù xù từ trong nhà ra, liếc Dư Tội một cái, kiểu ánh mắt rất ghét bỏ không thèm giấu. Khi Dư Tội đặt đồ xuống cửa cũng không thèm để ý, ngồi vắt chéo chân trên ghế sô pha.
Nha đầu này tên là Trần Phương Phương, năm nay 18 tuổi rồi, hai người biết nhau cũng vài năm, quan hệ chẳng có gì xong gọi là gặp cũng gật đầu một cái chứ không tệ thế này. Dư Tội đoán chừng hôn sự của cha và dì Hạ khiến con nhóc này sinh tâm kết, đem oán giận trút cả lên y.
Nhà dì Hạ còn chẳng bằng nhà Dư Tội, không có sân như nhà y, chỉ hai tầng, được cái sạch sẽ gọn gàng, đặt sọt xuống góc phòng, đứng lại lần nữa nhìn nha đầu vừa mới thi xong cao khảo, tóc chẳng ra vàng chẳng ra xanh, chân đi dép lê, mặc áo thun thùng thình dài quá mông, quần thì nhìn mãi không thấy đâu, trắng trẻo cao ráo xinh xắn đấy, nhưng suốt ngày lườm với nguýt người ta, nên không sao ưa nổi.
Lần trước Dư Tội quan tâm hỏi kết quả thi bao nhiêu, ai ngờ nha đầu này thi còn tệ hơn y năm xưa, điểm vào trường loại 3 cũng chẳng đạt.
Cũng muốn anh em hòa thuận lắm, xong cái mặt nó như thế thì thôi, chả trêu chọc vào làm gì.
Dư Tội đứng dậy, vì chuyện của cha mà lo lắng, gặp phải con nha đầu tham ăn lười làm, đến lớp ôn tập cũng không muốn đi, chây ì không chịu tiến bộ này, làm khó cha rồi.
“Ê, cảnh sát quèn.” Nha Nha lên tiếng, cái giọng điệu cực kỳ xấc xược.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT