“Đủ rồi, đủ rồi... Anh Triệu, anh chớ góp vui nữa, tôi uống nhiều lắm rồi, không uống được nữa đâu … Ợ, cáo lỗi chút, tôi phải đi vệ sinh cái đã … ợ ….” Dư Tội liên tiếp bị chuốc rượu hết đợt này tới đợt khác, đám hình cảnh thời gian rảnh rỗi ngoài bài bạc thì chỉ có uống rượu, cho toàn là hạng hũ chìm, lại luân phiên công kích như thế, Dư Tội chịu sao thấu, mặt đỏ gay rồi, toàn thân sặc sụa mùi rượu, cố đẩy chén rượu của Triệu Ngang Xuyên đi, Triệu Ngang Xuyên không chịu, bảo y khinh mình uống của người khác, trừ mình ra, Dư Tội không từ chối được đành uống cạn, sau đó ợ liền mấy tiếng, ôm miệng chạy vèo mất.
Mọi người đều đoán, tên này khẳng định không chịu nổi cho nên chạy vào nhà vệ sinh nôn rồi, không ngờ Lý Dật Phong cũng chịu không thấu, ôm miệng loạng choạng chạy mất, làm mọi người cười ngặt nghẽo.
Chuyện chưa xong, thì thầm với nhau, nhất định hôm nay phải khiến hai tên cảnh sát quê này gục tại trận mới thôi.
Nam nhân chuốc rượu nhau, An Gia Lộ muốn xen vào cũng không được, vì thế chỉ biết dậm chân lo lắng.
Lý Dật Phong uống tới đầu choáng mắt hoa, vừa vào tới nơi là cho tay móc họng nôn lấy nôn để, nôn một hồi liền thoải mái hơn nhiều, vừa mới đứng dậy thì bẹt, một cuộn giấy vệ sinh ướt ném xuống, tên cảnh sát hiếu sự chạy sang, kéo cửa nhìn một cái, thất kinh: “Đồn trưởng, anh, cũng cũng tới tháng à?
“Xéo.” Dư Tội giơ chân đá, vừa giơ chân lên thì người nghiêng đi, lảo đảo suýt ngã.
Lý Dật Phong ngửi thấy mùi rượu bốc ra từ đống khăn giấy, tức thì hiểu ra: “Oa, đồn trưởng, anh uống rượu mà cũng giở trò bẩn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT