Ồ, Dư Tội rùng mình một cái, nút thắt được cởi bỏ, cảm giác trước mắt mở rộng vô hạn, suy nghĩ không bị bế tắc nữa.
Mã Thu Lâm mỉm cười nói thêm: “Còn nữa, đặt hắn vào vị trí người bình thường, không nên đem tình cảm cá nhân vào, cũng đừng vì tầm quan trọng của hắn hay vì vội vàng bắt hắn mà định vị con người hắn không đúng. Vì khi không gây án, hắn chỉ là người bình thường mà thôi, chúng ta truy tìm tội phạm, trước tiên là truy tìm một con người.”
Niềm vui trên mặt Dư Tội mỗi lúc một nhiều hơn, đúng thế phạm tội cần che đậy, nhưng thời điểm bình thường thì không, mà thời gian sống như người bình thường chắc chắn nhiều hơn lúc phạm tội, nếu lúc nào cũng gán tư duy tội phạm lên người nghi phạm, chắc chắn có vấn đề, bảo sao lẩn quẩn không biết sai ở đâu.
Một con người theo đuổi cái gì, thường thiếu cái gì sẽ thiếu đuổi cái đó, đúng không? Như thiếu một gia đình ấm áp, thiếu cảm giác an toàn... Rồi khi một người bình thường biết mình bại lộ, mình sẽ làm gì?
Mã Thu Lâm nhìn khuôn mặt đã nhẹ nhõm hẳn của Dư Tội, mỉm cười: “Giờ hẳn là cậu biết nên tra thế nào rồi chứ.”
“Không cần phải tra, cháu nghĩ, hôm đó là một ngày trời đẹp, ông ta đi dạo phố.” Dư Tội vội vàng lấy di động ra, tra xét thời tiết ngày hôm đó, reo lên: “Nhiệt độ -5 độ C, trời quang mây, gió nhẹ, đúng là ngày thời tiết hiếm có.”
“Dừng xe, tổ trưởng Dư sắp ra mệnh lệnh mới.” Mã Thu Lâm cười ha hả hô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play