Công tác có một định luật, làm không nói, nói thì không làm.
Ngồi nói chuyện và đứng làm việc xưa nay không cùng được, đó là quan hệ động não và ra sức, đối với cảnh sát cơ sở, bọn họ không sao hiểu được công việc của mình có ý nghĩa trọng đại thế nào, đa phần chỉ cảm thụ được áp lực công tác, phải dùng những lời chửi tục để phát tiết.
“Con mẹ nó, Lão Phần dữ thật, cách quần áo dày như vậy mà đánh lão tử vẫn còn đau.” Trương Mãnh bóp bả vai ê ẩm chửi, phát hiện hai thằng bạn nhìn chằm chằm hạ thể của mình, lườm một cái, đi ra chỗ khác.
“Của cậu ta lớn hơn của cậu.” Ngô Quang Vũ mím môi nén cười.
“Cậu nhỏ hơn tôi.” Hàng họ của Tôn Nghệ không so được với Trương Mãnh, so với Ngô Quang Vũ thì không thành vấn đề.
Hai tên không ai phục ai, lúc này đều nằm trong ao nước trị liệu nóng hầm hập, một lúc tới bảy tám người, ông chủ nhà tắm phá lệ đích thân thêm nước nóng, ngâm mình trong ao nước nóng, đối với nhóm người bôn ba lâu ngày ít tắm rửa, khỏi nói khoan khoái thế nào.
Í, có người không thoải mái, Lý Dật Phong còn mắng: “Đúng là cái chỗ nghèo đói, ngay cả mát xa không có, lại phải ngâm chung ao, đoán chừng tiểu thư cũng không có nốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play