Ai cũng chứng kiến sự hung hãn của người đó rồi, nghĩ lại mà sợ, nếu không phải cuối cùng anh em đồng lòng thi hắn đã thoát được, Ngô Quang Vũ tò mò: “Dư Nhi, lúc đó cậu dùng ám khí gì thế, bắn vào mắt hắn ấy.”
“Là cái này.” Dư Tội xòe tay một cái, bỗng dưng có thêm đồng xu xoay tròn trong lòng bàn tay y, ánh bạc lóe lên, sau đó lại biến mất.
Rồi, mọi người hiểu ra, thằng này tới đội chống trộm cắp học luôn thủ đoạn của bọn trộm cắp, dao chỉ để thu hút chú ý, sát chiêu ở tay còn lại, đúng là trời mới đề phòng được.
Dư Tội búng đồng xu ra cái vèo, lực rất mạnh, cạch một cái va phải trần xe, người kêu oai oái, người giơ tay đỡ mặt, người ngó quanh không rõ bắn đi đâu mất rồi, ai ngờ Dư Tội xòe tay một cái, đồng xu trở về tay rồi: “Chủ yếu do khi đó đội trưởng Trác nhắc không tới gần người đó, cho nên tôi dùng cách này, các anh đừng ghen tỵ, dù sao hình cảnh đại đa số thời điểm chẳng bằng cảnh sát quê chúng tôi.”
Một câu đắc ý nhận lại loạt ngón giữa giơ lên, thằng này mới xuống quê vài tháng thôi mà mở mồm như mình sinh ra ngoài ruộng vậy, có điều quần chúng bất mãn chỉ khiến Dư Tội thêm đắc ý.
Đoạn đầu bọn họ còn dựa vào rượu vượt qua, nhưng rượu chẳng thể uống nhiều, đoạn giữa co ro trong áo khoác dầy, khi gần tới nơi thì chân tê tay cứng, xuống xe lại chuyền tay nhau bình rượu mạnh, mỗi người một ngụm. Đội trưởng Trác chiếu đèn pin lên bản đồ, chỉ tuyến đường hành quân, mục tiêu là Hưng Tô Mộc, một cái thôn nhỏ thuộc Thổ Quý Ô Lạp Kỳ, tương đương một tiểu trấn trong quy hoạch hành chính, đây là nơi cất giấu do A Nhĩ Tư Lãng khai ra.
Cả giao thông lẫn thông tấn đều bất tiện, mặc dù dễ ẩn thân và ẩn nấp, nhưng cũng khiến nghi phạm mất đi tính cơ động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play