“Thằng chó.” Dư Tội quệt máu mũi, tay cầm dao lóc xương đâm vào lưng nghi phạm, nghi phạm lách người né, nhưng đó chỉ là hư chiêu, chỉ thấy tay phải Dư Tội vung lên, thứ màu bạc bay ra, nghi phạm rú đau đớn ôm mắt lùi lại.
Ngô Quang Vũ thất kinh: “Dư Nhi còn luyện cả ám khí à?”
Nghi phạm buông tay ra, mắt còn đau nhưng không có thương tích gì, xem ra cũng cáu rồi, phất áo, hai tay giang ra, thủ thế đấu vật. Dư Tội gầm gừ, giống như cũng điên rồi, tay cầm ngược dao, vào thế thủ công phòng, rốt cuộc nghi phạm không nhịn được lao vào trước, thân hình đồ sộ to gấp đôi Dư Tội, khí thế dời non lấp biển, bao phủ thân hình gầy nhỏ của Dư Tội, đám anh em đều sợ hãi la lên cẩn thận.
Cứ ngỡ cuộc chiến sinh tử sắp diễn ra thì Dư Tội lăn mình một cái bỏ chạy làm tên kia vô hụt, cái mặt y làm gì có tí tức giận nào, còn thè lưỡi trêu: “Lêu lêu! Thằng ngốc.”
Bẹt! Nghi phạm vừa há mồm chửi có thứ gì ném vào mặt, đưa tay chùi đi, thấy cục đen xì xì, là bùn tuyết trộn phân trâu, đợi hắn chùi hết thì chỉ thấy tên một cảnh sát đang bỏ chạy, là Tôn Nghệ.
Trương Mãnh tranh thủ thời cơ cầm cái ghế gãy quất vào chân hắn, nghi phạm nhịn đau định hạ tên to con nhất đám này, không ngờ chát, Ngô Quang Vũ đứng xa dùng thắt lưng quất thẳng mặt. Hắn vừa đỡ một cái thì Trương Mãnh không ham chiến như lúc nãy mà tránh đi rồi, thế là vòng vây hình thành, phía trước không đối đấu chính diện, sau lưng cứ chực chờ chơi bẩn, quay sang bên này phía kia giở trò.
Đúng là bao vây khu vực, bọn họ phối hợp thuần thục lắm rồi, nghi phạm xông về phía nào cũng đừng hòng đột phá được vòng vây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT