Trịnh Trung Lượng được một điểm tốt đó là hắn rất biết vị trí của mình, không cần bấm quẻ thì hắn cũng biết cái gì nên làm cái gì không, dù sao hắn làm dân cảnh tới hơn nửa năm, cho nên ngay từ đầu hắn đã cố gắng đứng bên lề, ai ngờ vẫn bị cháy thành vạ lây.
Buổi tối hôm đó Trịnh Trung Lượng nhận được điện thoại của đồn trưởng gọi tới đồn, mời khách không có phần của hắn, trách mắng thì không thiếu.
Vừa đóng cửa lại là chửi mắt té tát, hỏi hai đương sự kia bị người của tỉnh giam ở đâu.
Trịnh Trung Lượng không dám nói, đây là vụ án của đại đội hai, huống hồ chả lẽ bán đứng bạn bè?
Đồn trưởng Hạ càng giận: “Trung Lượng, cậu là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của đồn, phải có tầm nhìn đại cục. Tôi biết những đồng chí trên tỉnh thành là bạn của cậu, nhưng còn các đồng chí trong đồn, trong cục, đúng không?”
“Á, còn liên quan tới đại cục?” Trịnh Trung Lượng ngẩn người, bỏ qua cái phần bỗng dưng nhân viên hợp đồng lại biến thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm thì dù có thành Đại Tiên chăng nữa chẳng ngấm được cái sự liên quan ở trong đó.
“Tôi nói thẳng với cậu, nếu để bạn cậu tra ra ổ tiêu thụ đồ ăn cắp ở thành phố ta, cậu có nghĩ tới hậu quả không?” Đồn trưởng Hạ nghĩ tới lại giận, hắn vừa bị lãnh đạo nói vài câu chướng tai đuổi khỏi bữa cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play