Ồ, té ra tâm kết là ở đây, chuyện này dính líu tới Hạ Danh Quý, nếu bỏ được tâm kết này, đoán chừng Vu Hướng Dương không còn gi để phải che giấu nữa, vì thế liên tục hỏi: “Một năm nhận bao nhiêu con trâu, dùng bao nhiêu tiền mặt, ghi sổ sách thế nào, đưa trâu tới là ai?...”
Một loạt câu hỏi chóng mặt khiến Vu Hướng Dương rối rít trả lời, trả lời tới không rõ là mình đã khai ra gì, hắn lúc này chỉ mong mau mau thoát khỏi đám cảnh sát ác ôn cho yên lành...
Lý Dật Phong không nghe vụ án, lấy đồng hồ ra nhìn chằm chằm, đến khi Dư Tội thỏa mãn chỉnh cổ áo đắc thắng bỏ đi, hắn chấn kinh đuổi theo: “Con mẹ nó, đồn trưởng ơi chúng ta phá kỷ lục rồi, ba phút 24 giây.”
Chấn kinh hơn nữa là ở tỉnh thành, đại đội hai đường Kính Tông, Thiệu Vạn Qua chỉnh lý lời khai, cảm thấy ê răng, một tổ của Giải Băng, lại thêm một tổ nữa của Phương Khả Quân, vậy mà thu hoạch kém xa cảnh sát quê mấy cây số. Khi hai tổ kia sa lầy trong mớ bòng bong nghi phạm, Dư Tội tóm ngay lấy hai người tưởng như hết giá trị khai thác, lôi ra đống tình tiết trọng yếu.
“Chàng trai đó rốt cuộc xuất thân thế nào?” Thiệu Vạn Qua vỗ trán bồm bộp.
“Ý cậu là gì?”
“Dư Tội, cậu ta làm thế nào, cho dù dùng hình bức cung cũng không thể khiến đối phương khai thống khoái như thế?” Có thể đào xới sâu thế này khi không có gì uy hiếp người ta, Thiệu Vạn Qua là hình cảnh lâu năm tự biết khó khăn trong đó, cho dù có dùng toàn bộ lực lượng đại đội hai vào vụ án này cũng không thể nhanh như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play