“&%^&.” Trương Mãnh nhìn cảnh giết trâu máu me tàn nhẫn đó chửi um lên.
“Tàn nhẫn quá.” Lý Dật Phong nhắm mắt lại.
Lý Ngốc và Lý Thuyên Dương rụt đầu lại, từ bé lớn lên ở thôn quê, có tình cảm đặc thù với con vật to lớn này, nếu không già bệnh, ai nỡ xẻ thịt, huống hồ lại còn bằng cách tàn nhẫn như vậy, đều hết sức tức giận.
Dư Tội cũng thấy lồng ngực nhộn nhạo, nheo mắt nhìn Trịnh Trung Lượng đang hết sức hứng chí xem cảnh giết mổ kia thản nhiên như không, đoán chừng chuyện như vậy ở nơi này là hết sức bình thường, hỏi: “Ý anh là gì?”
“Biết Dực Thành nổi tiếng nhất là gì không?” Trịnh Trung Lượng hỏi một câu thấy ai nấy đều đần mặt không trả lời được, lên giọng giải thích: “Biết ngay các cậu chả biết gì mà, nơi này nổi tiếng nhất là Ngưu Đầu Yến, một cái đầu trâu làm ra mấy chục món ăn, muốn ăn phải đặt trước, mà theo họ nói, đầu trâu ngon, phải giết thế này...”
Trương Mãnh bực mình cắt lời: “Thế thì sao?”
Dư Tội hơi hiểu ra: “Ý anh đây là sản nghiệp của Dực Thành, nơi này tiêu thụ thịt trâu rất lớn, căn bản không thể tra được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play