Dư Tội thích kiểu đấu trí này, có trả giá, có hồi hộp, đủ kích thích, gập ngón tay nhẩm tính: “Khi tôi ra trong phòng giam có ba tên bán ma túy, một tên lưu manh ăn cướp băng Chặt Tay, một tên làm giả, bốn tên trộm, hai tên lừa đảo, tội đều không nhẹ...”
Vừa nói y vừa nhìn vẻ mặt Hứa Bình Thu, đột ngột trở giọng: “Đều không phải, là người đáng lẽ được thả ra rồi, nhưng bị giam quá hạn, Phó Quốc Sinh đúng không?”
Hứa Bình Thu khẽ run một cái cho dù ông ta cực lực khống chế cái bộ mặt đen xì thì sự kinh hãi trong ánh mắt đó không thể che giấu được.
“Hừ, vốn tôi không chắc, nhưng ông làm khéo quá hóa vụng rồi, phí hết tâm tư đi bắt bọn đập cửa sổ xe trộm tiền, trùng hợp thế nào vào đúng phòng giam của tôi, mục đích là để chúng cho rằng, tôi là tên trộm vặt, không có bối cảnh sâu hơn chứ gì? Chỉ có thân phận ‘thanh bạch’ như thế mới phù hợp với nhu cầu của mục tiêu trong tình huống nào đó, thế nên Phó Quốc Sinh mới nhìn tôi bằng con mắt khác, cái này tôi khen ông, ông giỏi thao túng tâm lý người khác lắm.”
Hai môi Hứa Bình Thu run run, càng thêm kinh sợ.
“Tôi đoán bước tiếp theo sẽ là thả Phó Quốc Sinh, sau đó tạo ra cuộc gặp gỡ tình cờ nào đó, có phải tôi đồng ý hay từ chối cũng thế, ông sẽ có cách ép tôi chỉ còn đường đi theo hắn, đúng không?” Dư Tội nhìn cái bản mặt không nói lên lời của ông ta, cười khành khạch đắc ý vô cùng: “Vốn dễ lắm, khi ra trại, Lão Phó đã đưa địa chỉ cho tôi, điều kiện ưu đãi hơn ông đưa ra nhiều, cấp nhà, xe, mỹ nữ, có điều tôi từ chối rồi, tôi còn nói với hắn, tốt nhất là hai bên không gặp lại nhau. Xử trưởng Hứa, ông thất vọng lắm hả, giờ mà Lão Phó và ông cùng đứng trước mặt tôi, người tôi muốn giúp không phải là ông đâu, ha ha ha ha.”
Nhịn suốt cả tuần ròi, nhịn tới ngứa ngáy toàn thân, nhịn tới mọc mụn, rốt cuộc cũng đợi được tới lúc cười vào mặt lão ta, sao chẳng cười cho thỏa thích.
Cười rất lâu Dư Tội hai tay chống cằm nhìn khuôn mặt già nua đen xì của Hứa Bình Thu, y không cần phải lựa chọn, lựa chọn sắp có rồi.
Chuyện này Dư Tội làm không chỉ một lần nữa, kết quả y nhớ là luôn bị giáo viên thẹn quá hóa giận đuổi ra ngoài, nhưng kẻ luôn cho rằng mình ở tầm cao hơn một bậc khi biết bản thân biến thành trò hề sẽ lộ ra bản chất thấp kém. Y sớm biết rồi, cho dù mình ngoan ngoãn nghe lời cũng sẽ không được vị cảnh sát cấp cao này thích, ngay từ đầu ông ta đã nhận định mình là thứ cặn bã rác rưởi để tùy ý lợi dụng, thế thì còn phải nể nang cái mẹ gì chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT