“Nghi phạm Dư Tiểu Nhị, chú ý thái độ của cậu.” Thử Tiêu vừa nghiêm mặt nói được một câu rồi phì cười, cười không ra hơi, cười tới hai mắt híp lại thành khe hẹp, cười tới cơ mặt co giật, cười tới ho liền hồi, vừa nhịn được ngẩng đầu lên thấy vẻ mặt hầm hầm của Dư Tội lại cười phun ra.
Lúc nghe Hứa Bình Thu giới thiệu tình hình Dư Tội thì hắn sợ hãi vô cùng, nhưng khi gặp Dư Tội thì hắn cười không khép miệng được.
Nếu không quen nhau nhìn vẻ mặt cặn bã kia, tóc như chó gặm, áo trại giam vàng xỉn màu, ánh mắt thì rõ là thù hận xã hội, ai bảo là học viên trường cảnh sát.
“Anh mà cười nữa là tôi hét lên gọi người đấy.” Dư Tội bực tức, tâm trạng cực kỳ khó chịu giống như có dằm nhỏ đâm vào mông, không đau nhưng không cách nào nhổ ra, hết sức bứt rứt. Nếu là bất kỳ người nào khác tới, y đều có cách đối phó, thậm chí dù là người lạ, y tính cứ đấm cho một trận hả hê đã rồi ra sao thì ra, nhưng lại là Thử Tiêu, làm Dư Tội muốn nổi giận cũng không được, lão già đó cứ như nhìn thấu tim người khác vậy.
“Cậu hét vỡ họng cũng không ai tới đâu, đây là cuộc thẩm vấn đặc biệt, quản giáo sẽ không can thiệp.” Thử Tiêu đắc ý nói.
“Mẹ nó, có nghĩa là tôi đánh anh một trận cũng không thằng chó nào can thiệp rồi.”
Cách nói chuyện của Dư Tội làm Thử Tiêu giật mình hoảng sợ, vội chỉ: “Dư Nhi, ngồi xuống, có camera giám sát... Ra ngoài hẵng đánh không muộn, tội nhận lệnh mang tới cho cậu vài câu.”
“Anh đi chết đi.” Dư Tội ngẩng đầu lên nhìn camera, cổ ngoẹo sang bên rắc một phát, lúc này y cực kỳ thèm khát đánh người, thèm khát nghe tiếng la hét phát ra từ miệng những kẻ mặc cảnh phục: “Chúng không đến đâu.”
“Dư Nhi, Dư Nhi, bình tĩnh đã, tôi đại biểu cho tổ chức tới an ủi cậu.” Thử Tiêu nghe ra trong lòng Dư Tội chất chứa lửa giận, bình thường đấu luyện nó còn đánh cho Gấu Chó với Súc Sinh tím mặt nữa là lúc đang nổi điên thế này, hắn vội vàng vào chủ đề: “Thế này cũng không tệ, cậu có biết chúng tôi thế nào không, tôi tới đại đội hai, ngày đầu đã đi cắm chốt theo dõi, đi đái cũng phải nhịn, sốt ngày bị mắng chửi... Tôn Nghệ với Ngô Quang Vũ ở ban quản lý xe, thiếu chút nữa đuổi, Lý Nhị Đông gây sự ở bên cảnh sát cũng bị ném tới đại đội hai... Hiện giờ đội trưởng cực kỳ ngứa mắt với bọn tôi, hết giờ làm vẫn bắt huấn luyện, cậu biết huấn luyện gì không, đánh nhau với bọn hình cảnh lâu năm, đánh sao được, thế nên căn bản là toàn ăn đòn, khổ lắm, cậu có biết...”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT