Cùng là một câu hỏi giống như của Chu Văn Quyên, phản ứng lại khác, nụ cười gian dần leo lên mặt mấy anh em, Lý Nhị Đông xoa xoa tay cười hăng hắc: “An mỹ nữ, thực sự nhớ con cóc ghẻ kia à?”
An Gia Lộ co chân đá luôn, nhưng không uy hiếp được đám mặt dày, Lý Nhị Đông né ngay, còn thất vọng cảm thán: “Sớm biết thế tôi đã đi tặng hoa hồng rồi.”
“Đồng ý, đồng ý, giờ tặng không muộn, An mỹ nữ là tình nhân đại chúng của lớp hình sự chúng ta mà.” Tôn Nghệ và Ngô Quang Vũ giơ tay phụ họa.
Cảnh này làm Chu Văn Quyên cũng bật cười, An Gia Lộ thẹn quá hóa giận, đuổi đánh mấy tên kia, quên cả Dư Tội, lúc nói cười thì lễ mừng công kết thúc, vừa thấy có người từ trong hội trường đi ra. Thoắt cái Thử Tiêu và Lý Nhị Đông vờ vịt đứng gác, Tôn Nghệ và Lý Nhị Đông đi chỉ huy xe, bộ dạng hết sức cần mẫn. Khi Giải Băng cao ráo điển trai xuất hiện, An Gia Lộ đứng ở cổng vẫy tay, cô gái này thực sự quá mức xinh đẹp, thậm chí không ít cảnh sát có tuổi đứng lại nhìn, thoáng chút thất thần.
“Đội trưởng Thiệu, đó là... bạn gái của tôi, tôi...” Giải Băng có chút ấp úng.
Thiệu Vạn Qua hiểu ý sảng khoái phất tay: “Đi đi, cho cậu nghỉ một ngày.”
“Vâng!” Giải Băng hớn hở kính lễ, vội vàng chạy đi.
An Gia Lộ lúc này cơ hồ như chẳng nhìn thấy ai khác, nở nụ cười tươi như hoa, dịch thân đến bên cạnh Giải Băng, để cho hắn đưa tay ôm nhẹ lên vai. An Gia Lộ vốn đã cao, đứng bên cạnh Giải Băng không khác gì con chim nhỏ nép vào lòng hắn, không biết là Giải Băng nói gì mà bị cô tình tứ lườm một cái, vẻ mặt nửa ôn nhu nửa nũng nịu, làm đám nam sinh ngạc nhiên, An nữ thần kiêu kỳ đanh đá mà cũng có một mặt nhu mì thế sao?
Đây hẳn là thần thái cô gái đang yêu đương cháy bỏng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play