Nơi đặc thù luôn có quy tắc đặc thù, ở nơi này quản giáo mặc cảnh phục chính là vương giả, dù là tên tội phạm hung hãn tới mấy cũng không dám khiêu chiến quyền uy của quản giáo, dù có là quản giáo mới. Ví như quản giáo Lâm chỉ mới trên hai mươi chưa tới ba mươi, hắn thích nhất là nhìn những tên đại ca, ông chủ, kiêu hùng từng một thời hét ra lửa, vào đâu ngoan ngoãn chống đẩy, khiến hắn có cảm giác thành tựu.
Nhìn một lúc quản giáo đi về phòng, mỗi ngày nhiệm vụ là giáo huấn bọn cặn bã này, chuẩn bị về pha ấm trà, rồi nhìn từng cái mắt mèo, tóm lấy vài tên phạm quy lôi ra dạy dỗ giải khuây.
Tiếng bước chân quản giáo vừa biến mất, hành lang dài không có tiếng động nào nữa, thằng lão đại lười ngay, hai cánh tay thả lỏng, ngực dán xuống đất, mới chống đẩy hơn ba mươi cái đã run tay rồi, nhìn sang Dư Tội. Thằng này rõ ràng bị đòn nặng hơn hắn, vậy mà chưa tỏ ra kiệt sức, đang chống đẩy, động tác tiêu chuẩn.
Hôm nay đúng là thất sách, ai ngờ đụng phải thằng máu điên như vậy, cả Hắc Tử cũng bị hạ rồi, không phải sức mạnh, mà chính sự lỳ lợm của Dư Tội mới làm cho hắn sợ.
Cân nhắc một lúc, lão đại ra quyết định xuống nước trước, hỏi nhỏ: “Người mới, mày tên gì?”
Dư Tội thấy thằng này nghỉ rồi, chắc là an toàn cũng nghỉ theo: “Tên là cha mày.”
“Mày, mày … tao nói chuyện tử tế mà mày, chửi tao à... mẹ...” Lão đại nghiến răng, chửi chưa được nửa câu thấy mắt Dư Tội mắt lộ hung quang, nuốt vào, thằng chó này không nên dây dưa, chắc hẳn cũng phải là đại ca một phương, chí ít không phải là loại trộm vặt thó ví tiền của người khác.
“Tao chửi mày thì sao? Chỉ cần còn ở trong cùng một phòng giam, sớm muộn tao giết chết mày.” Dư Tội không dám chọc vào quản giáo, chẳng lẽ còn phải nhịn một thằng tội phạm, ít nhất y là nửa cảnh sát rồi, đối diện với thứ cặn bã này không khách khí: “Mày cứ đợi đấy!”
Có tấm gương của Hắc Tử trước đó, lão đại có giận tới mức nào cũng không dám tùy tiện gây sự với Dư Tội nữa, hắn không phải là loại dựa vào nắm đấm để ngồi lên vị trí này, giờ chân tay bị hạ, đương nhiên là phải dùng thủ đoạn mềm dẻo: “Tao tên Phó Quốc Sinh, ở đất Quảng Châu này cũng có chút tiếng tăm, mày theo tao, đảm bảo ra ngoài kia một năm kiếm mấy chục vạn... Dù là ở trong này cũng không ai bạc đãi mày, muốn ăn gì uống gì, tao có thể gọi người từ ngoài đưa vào... Thế nào, hòa giải chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play