Hai tuần sau.
Giới công thương Lâm Phần đón một sự kiện lớn, sản nghiệp đồ gốm với vốn đầu tư tới 120 triệu chính thức đặt ở Lâm Phần, nghe nói là một thương nhân Ma Cao và một nghiệp chủ phương nam đầu tư, nghe nói sau vụ đầu tư này có nhiều chuyện để kể. Ví như là đó là thương nhân năm xưa chạy khỏi quê, ví như có đứa con bỏ rơi, nhưng câu chuyện này đều không thể chứng thực... Nhưng đầu tư là thật.
Thương nhân đó tiếp tục bỏ 500 vạn trợ cấp cho viện dưỡng lão, những người hàng xóm xung quanh năm xưa giúp đỡ bà điên kia được ông ta tới nhà tạ ơn, thậm chí cung kính lạy Dư Mãn Đường ba cái, cảnh tượng đó dù người lòng dạ sắt đá nhất cũng tan chảy.
Chuyện cũ lắm rồi, áo gấm về quê, tạo phúc một phương, mời hết người năm xưa ở xưởng gốm tới làm việc, ai không đủ tuổi nữa thì nhường cho con cái... Báo lớn báo nhỏ rồi ĐTH đưa tin rầm rộ, lãnh đạo thành ủy vô cùng coi trọng.
Ngày hôm đó lẽ khởi công càng long trọng, mới sáng sớm Dư Mãn Đường bị tiếng gõ cửa đánh thức, giống tiếng gõ cửa của thằng con khốn kiếp, hưng phấn chạy ra: “Con ơi, có phải con không.”
Cửa mở ra một cái, Lão Dư sợ tới ngồi bệt xuống đất, hai chiếc xe cảnh sát, bốn xe công vụ: “Các các anh tới dỡ nhà hay hay là bắt sinh sản kế hoạch.”
Xung quanh phì cười, một vị đeo kính đi tới: “Ông chủ Dư, đều không phải, chúng tôi tới mời ông tham dự nghi thức.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play