Dù là tên lừa đảo, xong câu này không sai, Dư Tội phản bác: “Đừng làm ra vẻ huyền bí, lão ta không nghe anh, nhưng lão ta nghe tiền.”
“Miễn cưỡng có thể giải thích, vậy tên sát thủ kia, một chọi năm còn ung dung rời đi... Đây không phải là vấn đề tiền, bỏ tiền ra kiếm nổi mấy người như vậy? Không sợ cắn trả à?” Qua Chiến Kỳ mỉm cười nhìn Dư Tội đã bắt đầu khẩn trương: “Tôi luôn đứng phía sau, tôi không sợ cảnh sát, các anh không đủ chứng cứ, nhưng tôi sợ người này, tôi và Mã Cương Lô đều là quân cờ, nếu không rút nhanh thì là cờ bỏ rồi.”
Là ai? Ai có thể chấn nhiếp Mã Cương Lô, có thể khiến khiến Qua Chiến Kỳ cúi đầu nghe lệnh, có thể đưa Biện Song Lâm ra khỏi tù, có thể khống chế một tên sát thủ như Hà Chiêm Sơn, có thể khiến mọi chuyện vận hành lưu loát như vậy? Dư Tội rùng mình, chỉ có thể là người trong hệ thống.
Qua Chiến Kỳ mỉm cười: “Đoán ra rồi hả, cho nên ra giá đi, khi mạng của chúng ta vào lúc này mới nắm trong tay mình thôi.”
Cùng lúc đó ở phương nam, Hà Chiêm Sơn đưa vào bệnh viễn chữa bỏng và đạn bắn, khi ra ngoài phòng phẫu thuật, nhìn thấy cảnh sát liền hung dữ cắn động mạch cổ tay, quẫy đạp không cho bác sĩ tới gần, đành phải xông tới cưỡng chế gây mê, xem chừng kẻ này không cách nào cậy miệng được.
Thẩm vấn Mã Cương Lô không ngờ bị kẹt, lão ta không biết Hà Chiêm Sơn là ai, đem hết chuyện đẩy cho hắn, làm thế hắn thành chủ mưu duy nhất. Hơn nữa giở trò vô lại, vừa khai báo, lại vừa phản cung, liên tục như thế mấy lần.
Cứ như lão ta sợ hãi điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play