Cứ như là sợ Phùng Mai Mai không khóc vậy, Giản Phàm cũng phải ớn, tiếng nấc nghẹn ngào của Phùng Mai Mai vừa vang lên không lâu, Hồ Lệ Quân lại tấn công: “Tôi không tin cô không biết gì, chẳng lẽ cô không muốn làm gì vì chồng mình?”
“Nhưng ... Nhưng ... Người đã chết rồi, tôi còn làm gì được nữa.” Phùng Mai Mai chấm nước mắt nói đứt quãng.
“Có chứ, cho chúng tôi biết, ai xúi cô bao vây chi đội hình cảnh, yên tâm, chúng tôi không phải tới tính nợ cũ, tiền đã bồi thường rồi, đó cũng là trách nhiệm chúng tôi nên chịu.”
“Chuyện này ...” Tiếng khóc ngừng lại, Phùng Mai Mai nhìn Hồ Lệ Quân môi mở ra mấy lần nhưng không thể đủ quyết tâm.
“Cô yên tâm, chúng tôi chỉ đi tìm kẻ phải chịu trách nhiệm cho cái chết của chồng cô, sau khi xảy ra chuyện, tin tức này đã bị phong tỏa, không biết vì sao lại bị lộ ra. Từ khi chồng cô chết đến khi người nhà cô xuất hiện chưa tới 10 tiếng, thậm chí pháp y còn chưa kiểm tra xong ... Chúng tôi muốn điều tra phải chăng có kẻ cố ý lợi dụng sự thiện lương, kích động gia đình cô quấy nhiễu công tác tổ chuyên án. Nói không chừng kẻ này liên quan tới cái chết của chồng cô, chúng tôi muốn chân tướng, cũng là công lý cho chồng cô.” Hồ Lệ Quân nói hết sức nhẹ nhàng tình cảm.
“Không thể nào, tuyệt đối không thể.” Phùng Mai Mai kiên quyết lắc đầu.
“Tại sao không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT