“Đồng chí hãy giữ thái độ đường hoàng.” đốc sát Lý nghe trong lời Giản Phàm đầy gai góc, nhắc nhở một câu: “Đương nhiên trách nhiệm chủ yếu là ở tổ chuyên án, vừa rồi đã nói, chúng tôi điều tra từ đầu, tất cả người tham dự vào thẩm vấn đều bị điều tra, bao gồm đồng chí và đồng chí Thời Kế Hồng. Toàn bộ quá trình phải nói rõ với tổ chức, trong quá trình thẩm vấn liệu có chuyện dùng hình bức cung hay có hành vi gây áp lực tinh thần với nghi phạm hay không, chúng tôi phải tra tới cùng.”
“Ha ha ha.” Giản Phàm bất chấp sắc mặt không vui của hai người kia, ngửa cổ cười một tràng dài: “Hai vị chỉ tiếp xúc với cảnh sát, chưa bao giờ tiếp xúc với tội phạm phải không? Nói thế này nhé, sức chịu đựng tinh thần của 10 cảnh sát không bằng 1 tên tội phạm đâu. Trịnh Thành Thắng lúc bị phán tử hình còn không tự hủy hoại bản thân, lần này lại lập công chuộc tội, cơ hội được giảm nhẹ hình phạt ở trước mắt, tại sao hắn lại hủy hoại bản thân? Còn Tiết Kiến Đình, đó là loại quen ăn cơm tù, toàn bộ cảnh sát Đại Nguyên có nghĩ quẩn tự sát thì hắn cũng không tự sát đâu, đó là tên vô lại cứng đầu cứng cổ. Đây rõ ràng là chuyện tiết lộ bí mật rồi, có người nói với Trịnh Thành Thắng là anh em họ Tề bình an vô sự, xúi hắn phản cung. Nói không chừng còn có người nói với Tiết Kiến Đình, tự sát đi, già trẻ trong nhà có người lo ... Đó là bị ép tự sát, chứ không phải tự sát. Cho dù thế nào, tôi cũng lui khỏi vụ án này một tuần, không tới mức gọi tôi tới đây chứ, tôi có năng lực khống chế họ tự sát tự tàn à?”
Người bị thẩm vấn lại biến thành người thẩm vấn rồi, hai vị đốc sát á khẩu, hơn nữa người ta nói có lý, thần thái đường hoàng, đốc sát Trương nhiều tuổi hơn, đáp lại: “Hôm nay chúng tôi tới đây là để hỏi chuyện đồng chí, còn những việc khác đã có cục an bài.”
“À, tôi hiểu rồi.” Giản Phàm cười khinh miệt: “Vị nào đó ở tổ chuyên án đều có lai lịch lớn quá không đụng vào nổi đúng không? Nếu ai đó phải chịu trách nhiệm thì tiền đồ hỏng hết rồi, cho nên suy đi nghĩ lại, bọn họ thấy rằng còn có một tổ điều tra trước, có một vị tổ trưởng lâm thời không quyền không thế, lôi ra gánh tội là tốt nhất ... Còn nói là người mình, người mình chơi người mình thế đấy à?”
đốc sát Lý bị thái độ của Giản Phàm là nổi giận, cầm bút ghi chép gõ mặt bàn: “Đồng chí Giản Phàm, tôi nhắc lại lần nữa, thái độ đàng hoàng, chúng tôi tới đây để hỏi đồng chí, không phải để đồng chí chất vấn.”
“Được, hỏi đi.” Giản Phàm ngả lưng ra sau, giang tay ra: “Giờ tôi vô cùng cám ơn vì được đình chỉ điều tra, nếu không thì xảy ra chuyện này khỏi chạy, sẽ bị chụp thẳng cái tội bức tử nghi phạm rồi. Có điều tôi lấy làm lạ, tôi không có mặt, muốn đổ tội lên đầu tôi không dễ, các vị định dùng thủ đoạn gì đối phó với người mình thế?”
“Nói nhiều thế làm gì?” Đốc sát Trương bị Giản Phàm làm lửa giận bốc lên, bật ghi âm: “Bắt đầu đem toàn bộ tình hình thẩm vấn Trịnh Thành Thắng kể lại cho tôi, kể lại chi tiết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT