Giản Phàm mặt mày nhăn nhó, xưa kia là học sinh ba hư, cha mẹ bạn bè đều nhìn với ánh mắt thiếu thiện cảm, dần dà khiến y hơi ngán các bậc phụ huynh: “Tại đột ngột quá, em chẳng có chút chuẩn bị tâm lý nào.”
“Đã bảo với cậu rồi, chỉ ăn một bữa thôi, tùy tiện chút là được.” Tương Địch Giai dỗ.
“Nói thì nói thế, em tùy tiện được không? Là cha vợ tương lai đấy, em dám tùy tiện không?”
Giản Phàm về phòng ngủ thay quần áo, Tương Địch Giai đứng ở cửa nhìn Giản Phàm bứt rứt như bị mèo cào, té ra là sợ thật, che miệng cười khúc khích, chỉ huy y mặc cái này cái kia, nhìn Giản Phàm lóng ngóng thắt ca vát, cô tháo ra luôn: “Không cần làm ra vẻ làm gì, cậu không phải người như thế, tùy ý tự nhiên chút, cậu cố thể hiện chỉ phản tác dụng.”
Vừa nói vừa chu đáo chỉnh cổ áo cho Giản Phàm, Tương Địch Giai tuy khá cao rồi 1m67, nhưng lúc này đi dép lê trong nhà, vẫn phải ngước đầu lên nhìn, cô vừa từ ngoài đi vào, trời rất lạnh, chóp mũi cũng hồng hồng, yêu thương đưa tay lên ủ má cho cô, lành lạnh, trơn trơn, sờ rất thích, sờ tới ngứa ngáy tay bắt đầu không yên phận.
Nhưng hiện rõ không phải lúc âu yếm, Tương Địch Giai đánh bạt tay Giản Phàm, dặn dò: “Cậu nghe cho kỹ, lát nữa tới nhà tôi không được ba hoa dông dài, không cho phép có động tác ái muội, cha tôi ở mặt này cha tôi cổ hủ lắm, nếu mà đuổi cậu ra khỏi nhà, tôi chẳng dám tiễn.”
Giản Phàm không ngừng gật đầu, nói cho cùng vẫn có chút chột dạ, mặt sầu não: “Chị, thế này có quá nhanh không, chẳng có chút bước đệm nào, nếu cha chị nhìn một cái không vừa ý thì chúng ta hết rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT