Cửa bị người ta thô bạo phá tung, một đội cảnh sát xông vào.
“Bỏ súng xuống, bỏ súng xuống.”
Người đi đầu lưng hùm vai gấu, tuy không cầm vũ khí nhưng khí thế kinh người, quát một tiếng làm Hứa Hướng Nam run tay, vội vàng hạ súng xuống, kinh ngạc nhìn những cảnh sát không quen biết.
Vương Bình Dương vẫn còn chưa nhận ra chuyện khác thường, cứ tưởng là quân mình tới, nhìn đám cảnh sát đã xông vào phòng men theo hai bên tường tạo thành vòng vây nửa hình tròn, hùng hổ chỉ Thương Á Quân: “Chính hắn là Thương Đại Nha, bắt lấy ...”
Nói tới đó mới nhận ra mặt Hứa Hướng Nam tái dại, lời kẹt lại ở cổ, ấp a ấp úng: “Chuyện, chuyện này là thế nào?”
“Ngu chưa, các người đúng là một lũ ngu xuẩn mà, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.” Thương Đại Nha đột nhiên bật cười, cười vô cùng hả hê, cười vô cùng đắc ý.
Mấy người kia hoang mang nhìn Hứa Hướng Nam, nhưng Hứa Hướng Nam cũng đang choáng váng không hiểu gì cả, rõ ràng phát tín hiệu cho đội trị an, cho tới bây giờ tiếng còi cảnh sát vẫn đang kêu, vậy mà người đi lên không ai quen biết. Chợt nghe lời mỉa mai của Thương Đại Nha, khuôn mặt thằng lưu manh đó đầy châm chọc nhìn mình, tức thì bị kích thích tới máu xộc lên đầu, không kiểm soát được giận, bất giác tay cầm súng hơi giơ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT