Đàm phàn có thể nói là thuận lợi, mặc dù kết quả chưa có, nhưng thái độ đôi bên không còn gay gắt như ban đầu, khoảng cách thu hẹp không ít, Giản Phàm nghe luật sư Cảnh hỏi thẳng ra như vậy thì hời hợt nói: “Thế này, tham chiếu giá trị cái biệt thự kia, hợp đồng là trao tặng ... Còn tôi chỉ đảm bảo là tận lực thôi, không nhận định làm được.”
Cha con họ Cảnh đều biết nguyên cớ, quả nhiên nút thắt là ở chuyện đó, vẫn là cái biệt thự kia, chỉ trợ lý Lôi ngạc nhiên: “Biệt thự gì?”
“Biệt thự B18 Thủy Vực Kim Ngạn.” Giản Phàm vẫn nhớ như in giấc mộng giàu sang năm nào của mình, cũng là nơi khiến y mắc cú lừa đau điếng.
“Đó là nơi ở của ông chủ Giản, giá phải hơn 2000.” Trợ lý Lôi giật nảy mình.
Giản Phàm vỗ bàn: “Rắm chó, cái biệt thự đó vốn là nhà của tôi, không tin hỏi ông ấy, ở chùa bao năm, tôi chưa đòi lãi là tử tế rồi.”
Cảnh Duệ Uyên né tránh ánh mắt Giản Phàm, gian nan nói: “Chuyện đó qua rồi mà, Giản Phàm, người trên tỉnh tới bảo tôi giúp, tôi dám không giúp à? Chuyện này cậu có trách nên trách tôi và Lý Uy, không liên quan gì tới ông Giản, ông ấy là người thích đồ cổ, khi đó vừa vặn cũng họ với cậu nên ...”
“Chuyện qua rồi chứ gì?” Giản Phàm cắt lời, vấn đề không phải là tiền, nếu không Lý Uy để lại cổ phần ở Uy Thịnh thì y nhận rồi, nhưng lừa y, thì phải sẵn sàng nhận hậu quả: “Tôi chẳng truy cứu trách nhiệm ai hết, chẳng phải ông hỏi tôi cái giá tôi muốn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT