Nói tóm lại, vẫn là kiểu hoa hòe loè loẹt quen thuộc, một hồi ứng đối loạn xạ, nghe qua chẳng hiểu vì sao, hoàn toàn là nhờ khuôn mặt hoàn mỹ không tì vết kia chống đỡ.
Cơ Băng Ngọc thầm nghĩ trong lòng, sau này rảnh rỗi, phải hảo hảo hỏi sư phụ nhà nàng về vấn đề thẩm mỹ mới được.
Hôm nay coi như xong, nhiều chuyện như vậy, vẫn là trước giải quyết cho thỏa đáng đã.
Thấy Cơ Băng Ngọc trực tiếp không thèm căng dù, linh lực lại hoàn toàn không đủ để nàng tránh mưa, cứ thế dầm mưa chạy như bay tới, Dung Thanh Viên khẽ thở dài, lấy ra từ nhẫn trữ vật một chiếc dù trúc xanh.
Ngón tay thon dài đặt trên cán dù bằng thanh ngọc, càng thêm tôn lên vẻ trắng nõn, trên mặt dù tựa hồ dùng mực thủy mặc đen trắng miêu tả đồ án phượng hoàng. Về bút pháp thế nào, Cơ Băng Ngọc xem không hiểu, nàng chỉ cảm thấy bức tranh này thanh đạm lịch sự tao nhã lại lộ ra vẻ ngông cuồng khó thuần, ngước mắt nhìn từ xa, phảng phất phượng hoàng trên mặt dù sắp bay lên.
—— Thật là khí thế ngút trời!
Dung Thanh Viên che dù lên đầu nàng, Cơ Băng Ngọc bị bắt phải đến gần một chút, nhỏ giọng nói rõ ý đồ đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT