Lệ Phủ Khanh ngẩn ra, hắn mất mát mà gục đầu xuống: "Nga, được."
Ngày xưa, Lệ Phủ Khanh luôn luôn hoạt bát, phóng khoáng. Lúc này, thấy hắn bỗng nhiên ủ rũ, không chỉ Cơ Băng Ngọc, ngay cả Thiều Dương Vũ cũng có vài phần không đành lòng.
Nàng hơi hé miệng, vừa định an ủi vài câu, thì nghe Lệ Phủ Khanh lại lần nữa mở miệng.
"Không có việc gì, nhị sư muội."
Lệ Phủ Khanh hơi nâng cằm lên, một phần tư khuôn mặt nghiêng lộ ra dưới ánh mặt trời, hiện ra vài phần yếu ớt. Đôi mắt màu nhạt như lưu ly được ánh sáng chiếu vào, thế mà lại có vài phần cảm giác mây tía dễ tan vỡ.
Cơ Băng Ngọc thầm hít hà một hơi.
- Diễn xuất này, quen mắt quá đi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play