"Ta cũng không biết."
Thiều Dương Vũ bỗng nhiên có chút nhụt chí, nàng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy một mảnh đen kịt bên trong mơ hồ toát ra vài tia sáng. Thiều Dương Vũ theo bản năng ngẩng đầu, nhưng không tìm thấy ánh trăng trên trời, chỉ nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ.
À, đúng rồi, hiện giờ đã là ngày thứ hai, ánh trăng xác thật không nên thấy được như vậy, bởi vì mặt trời sắp mọc.
Cũng như đêm tối, dù khủng bố, cuối cùng cũng sẽ qua.
Có lẽ vì trước đó uống chút rượu, Thiều Dương Vũ nói nhiều hơn: "Kỳ thật ta vẫn không nghĩ ra."
"Hắn vì sao đối với ta như vậy... Hắn là phụ thân ta, chẳng lẽ hắn không nên là người yêu ta nhất sao?" Thiều Dương Vũ mê mang nói, "Ta cũng từng nghĩ, có phải ta thật sự không tốt, không đủ ngoan ngoãn, cũng không tính nghe lời, lớn lên cũng không đáng yêu, cho nên hoàn toàn không khiến người thích..."
Cơ Băng Ngọc an tĩnh nhìn nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT